Tiếng Hô Bừng Tỉnh Lương Tri (Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật II Mùa Vọng – Năm A)

31 lượt xem

TIẾNG HÔ BỪNG TỈNH LƯƠNG TRI
SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG – NĂM A

Maria Fiat Diệu Huyền, MTG Vinh

LỜI CHÚA: Mt 3, 1-12

“(1) Hồi ấy, ông Gio-an Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền Giu-đê rằng : (2) “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần”. (3) Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới : “Có tiếng người hô trong hoang địa : hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi”. (4) Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn. (5) Bấy giờ, người ta từ Giê-ru-sa-lem và khắp miền Giu-đê, cùng khắp vùng ven sông Gio-đan, kéo đến với ông. (6) Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan. (7) Thấy nhiều người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái Xa-đốc đến chịu phép rửa, ông nói với họ rằng : “Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy ? (8) Các anh hãy sinh hoa quả xứng với lòng sám hối. (9) Và đừng tưởng có thể nghĩ bụng rằng : “Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham”. Vì tôi nói cho các anh hay: Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham. (10) Cái rìu đã đặt sát gốc cây : Bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa. (11) Tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước để giục lòng các anh sám hối. Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa. (12) Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân. Thóc mẩy thì cho vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi”.

SUY NIỆM: TIẾNG HÔ BỪNG TỈNH LƯƠNG TRI

Mùa Vọng là con đường tất yếu dẫn vào mầu nhiệm Giáng Sinh. Không ai có thể thực sự đón mừng biến cố Ngôi Lời Nhập Thể mà không bước qua hành trình trông đợi, thanh luyện và hoán cải của Mùa Vọng. Cũng như vậy, không ai có thể hân hoan gặp lại Đức Kitô trong ngày phán xét sau cùng nếu không kinh qua “mùa vọng” của chính cuộc đời mình. Dọc theo hành trình thiêng thánh này, Giáo Hội không ngừng gửi đến chúng ta những lời thức tỉnh để biến đổi đời sống.

Tin Mừng Chúa Nhật II Mùa Vọng hôm nay phác hoạ dung mạo Gioan Tẩy Giả – vị Tiền Hô mà ngôn sứ Isaia đã loan báo từ nhiều thế thế kỷ trước. Lời hiệu triệu của Gioan vang lên đầy cấp bách, không chỉ đối với người Do Thái thời xưa, nhưng còn cho cả nhân loại hôm nay, bởi vì ơn cứu độ đã đến giữa trần gian, nhưng bao người không nhận ra – thậm chí cố tình không nhận ra. Chính vì thế, cần phải có một cuộc hoán cải triệt để, một sự chuẩn bị từ tận căn lòng mình để đón chờ ngày hồng phúc Chúa dành cho mỗi người.

I. Hoang địa – không chỉ là nơi chốn, mà là biểu tượng thần học

Chân dung Gioan hiện lên gắn liền với “tiếng hô trong hoang địa”. Hoang địa, theo nghĩa địa lý, là nơi khô cằn, khắc nghiệt, dường như không phải chốn dành cho sự sống – huống chi cho con người. Thế nhưng Kinh Thánh lại kể: Gioan rút vào hoang địa, sống bằng châu chấu và mật ong rừng, rồi từ chính nơi ấy, ông khởi đầu sứ vụ rao giảng.

Hoang địa ở đây không đơn thuần là thông tin địa dư, nhưng là biểu tượng thần học sâu sắc: Hoang địa là nơi Thiên Chúa nói, và con người lắng nghe. Hoang địa là nôi của những ơn gọi và những cuộc gặp gỡ định mệnh.

Những lời nói của Gioan chất chứa “sự thật”, “chân lý” và “ơn cứu rỗi” như một lực hút vô hình mãnh liệt. Tiếng hô trong hoang địa không có loa phóng thanh, không có sự hỗ trợ kỹ thuật, nhưng lại vang xa và thấu đến tận tâm can mọi người dân miền Giuđê, khiến họ tuôn đến bên bờ sông Giođan để nghe ông giảng và xin được thanh tẩy.

Gioan thực hiện nghi thức rửa bằng nước như một dấu chỉ tỏ lòng sám hối. Phép rửa của ông không tha tội như bí tích Rửa Tội được Đức Giêsu thiết lập sau này, nhưng là một lời mời gọi cấp bách: hãy chuẩn bị tâm hồn để đón lấy Đấng Mêsia. Ông không bao giờ lầm lẫn mình với Đấng Cứu Thế; trái lại, ông chỉ vào Đấng sẽ đến sau mình như ánh sáng thật, như lửa thiêng thanh luyện và thánh hoá. Gioan là hình ảnh của một vị ngôn sứ tận tâm với sứ mạng, khiêm nhu nhìn nhận căn tính của mình, khắc khổ giữ kỷ luật bản thân và cương nghị răn dạy người khác.

II. Gioan – ánh sáng phơi bày sự dữ và tiếng nói hiệu triệu công chính

Dân chúng nhìn nhận Gioan là ngôn sứ, bởi ông phơi bày bóng tối, lay tỉnh lương tâm, và mở ra một lối thoát thiêng liêng cho con người thời đại mình. Sứ điệp cốt lõi mà Gioan loan báo là:
“Hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.”

Ông mạnh mẽ tố cáo mọi hình thức tội lỗi và giả hình, đặc biệt nơi những người Pharisêu và Sađốc – giới tinh hoa tôn giáo. Ông gọi họ là “nòi rắn độc”, một hình ảnh sắc bén, bởi trong Kinh Thánh, rắn tượng trưng cho gian trá và lừa lọc. Cứ như một thầy thuốc chạm đúng vào huyệt sâu của bệnh nhân: càng nhấn càng đau, nhưng người ta lại càng muốn người bấm huyệt tiếp tục nhấn sâu thêm. Lời của Gioan thật đau và thật xoáy, nhưng người ta vẫn muốn nghe, bởi họ nhận ra nơi ông một tiếng nói chân thật như phương dược chữa lành những thương tích do tội lỗi gây ra và có thể cho họ tìm thấy một tinh thần vững mạnh và một tâm hồn bình an.

Sám hối, theo Gioan, không phải chỉ là hối tiếc đôi ba lỗi nhỏ, càng không phải là ngồi bất động để than khóc, nhưng là thay đổi đời sống từ gốc rễ, và được chứng minh bằng những việc bác ái cụ thể. Đây là cuộc trở về mang tính khẩn thiết, bởi vì:

“Cái rìu đã đặt sẵn gốc cây: cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa.”

Trong cái nhìn của Gioan, Đấng Cứu Thế đồng thời là vị Thẩm Phán Cánh Chung, Đấng công minh sàng lọc nhân loại như người nông dân rê sảy lúa để giữ lại hạt mẩy và loại bỏ thóc lép. Dù giọng điệu của Gioan có vẻ nghiêm khắc, nhưng đó là sự thật sẽ xảy ra trong ngày sau hết. Lòng Thương Xót của Thiên Chúa có thể đợi chờ con người, nhưng không phải là không có sự phán xét công thẳng cho những ai làm điều sai trái.

III. Tiếng hô trong hoang địa và tiếng hô giữa thế giới hôm nay

Xã hội chúng ta đang sống dường như chứng kiến một sự xói mòn về luân lý và thờ ơ tôn giáo. Hơn bao giờ hết, Kitô hữu được mời gọi trở nên những “ngôn sứ của Chúa”, can đảm lên tiếng trước tội lỗi và bất công, để kéo con người trở về với nguồn thiện.

Gioan đã trở thành ứng nghiệm sống động của lời Isaia. Cũng vậy, đời sống chúng ta được mời gọi để trở thành lời Kinh Thánh đang tiếp tục được viết. Gioan đã là tiếng hô trong hoang địa; chúng ta cũng có thể trở thành tiếng hô của hy vọng, của công lý, của sự thật cho những người chung quanh.

Ngay hôm nay, trong giây phút này, chúng ta có thể quyết định vận mệnh vĩnh cửu của mình. Chúng ta có sẵn sàng để Đấng Thẩm Phán “rê sảy” đời mình vào bất cứ lúc nào? Chúng ta sẽ là hạt lúa mẩy được Người cất vào kho lẫm Thiên Đàng, hay trở thành thóc lép bị đốt đi?

CẦU NGUYỆN

Lạy Chúa Giêsu,
Tiếng hô của Gioan Tẩy Giả năm xưa thật uy lực,
vì được vang lên từ bầu trời thanh khiết của sa mạc,
vì được nuôi dưỡng bằng lương thực là Lời Hằng Sống.

Hôm nay, giữa Giáo Hội tràn đầy ân sủng,
chúng con lại dễ dàng câm nín và điếc lác
trước lời mời gọi lên đường của Chúa
và trước nhu cầu đức tin của anh chị em mình.

Xin cho chúng con biết tận dụng thời gian Mùa Vọng
để trở thành một “tiếng hô có ích” giữa đời:
dám nói thẳng – nói thật – nói điều thiện,
dám xây dựng, cảm thông, nâng đỡ,
và hăng hái chia sẻ Lời Chúa cho mọi người.

Nếu mỗi chúng con trở thành một tiếng hô cho nhau,
thì bóng tối sẽ lùi xa,
và thế giới này sẽ tràn ngập
ánh sáng và hạnh phúc của Thiên Đàng.
Amen.