Đến Vùng Ngoại Biên

193 lượt xem

ĐẾN VÙNG NGOẠI BIÊN

Quãng đường trường hơn sáu trăm cây số

Khoác màu áo Dòng Mến Thánh Giá Vinh

Bảy nữ tu theo gót đem an bình

Dừng chân ghé núi đồi vùng Tây Bắc

 

Mây bao phủ cánh rừng hoang dày đặc

Tiếng ai oán của phận người mong manh

Sau giông tố vùng đất chẳng may lành

Kẻ trốn chạy, người chôn vùi cõi tử

 

Bảy chị em bước chạm không do dự

Dấn sâu vào thôn Bản Mẹt – Bảo Nhai

Vùng đồi núi thuộc địa hạt Lào Cai

Đường chông chênh, núi đồi sạt lở hết

 

Thôn Bản Giàng, con người đang mỏi mệt

Xã Nậm Khánh chung phận ứa mi cay

Quyết mỉm cười, phó thác, vươn từng ngày

Mong thấy rõ tương lai chờ phía trước

 

Cuộc sống này như ván cờ đánh cược

Phận định sinh tại miền Nậm Kha hai

Xây nhà mới bằng tấm bạt không dài

Bao tổ ấm đang trọn niềm khao khát

 

Cảnh núi rừng mang màu sắc ảm đạm

Bảy nữ tu gửi tặng bầu trời xanh

Tặng niềm tin, nụ cười mới an lành

Khơi gợi lên sức sống người cùng khổ

 

Xã Phúc Khánh, huyện Bảo Yên, Làng Nủ

Gieo hy vọng tìm thi thể người thân

Đội cứu hộ mệt nhoài mất lơ đần

Mong tia sáng đem tin vào ngày mới

 

Làm sao để suy nghĩ thấu đáo hơn?

Kiếp sinh – tử, cảnh nhà cửa tan hoang

Đông sang ghé, ai khoác thân áo choàng?

Đâu còn thấy tổ ấm trên rừng vắng

 

Nghe tiếng suối, tiếng chim đàn vắng lặng

Ngẫm nghĩ về người sống vùng ngoại biên

Để dấn thân bước chạm đến mọi miền

Mong hơi ấm, lòng thương luôn cư ngụ

 

Rời Làng Nủ, chị em cùng quy tụ

Về Hàm Rồng – cộng đoàn dải ven sông

Lớp bùn tươi bao phủ mùi tanh nồng

Sau cảnh tượng-nghĩ trời Vinh hạnh phúc

 

Đến ngoại biên con tim thêm rạo rực

Mang lửa tình thắp sáng mãi muôn nơi

Ước làm men – trở nên muối cho đời

Gieo vãi hạt – muôn nơi trên nội cỏ

 

Xe lăn bánh nghiêng chiều theo hướng gió

Về Dòng Mến Hưng Hóa cùng phân ưu

Se nỗi buồn – trong Linh Đạo nguyện cầu

Mong thi thể chị Hằng sớm tìm thấy

 

Vùng ngoại biên nào bạn ơi hãy ghé

Đến rồi ở, hãy sống và nghiệm thêm

Để cảm nếm Tình Yêu Chúa êm đềm

Tiếp chân bước ta thấy mình hạnh phúc

 

Đến ngoại biên nghe lời tim thôi dục

Lời an bình gửi đến mọi biên cương

Hãy ra đi bước tận tới chân đường

Để thấy rõ cảnh nghèo trong tổ quốc

 

Mỗi lần đi là mỗi lần học biết

Cách yêu nhiều, yêu mãi chẳng khi ngưng

Trao niềm tin và không có điểm dừng

Nên tông đồ vượt biên đem Chúa đến

Maria Bi Sầu