Ra đi – Một hành trình để nhìn lại Sứ Vụ

27 lượt xem

RA ĐI – HÀNH TRÌNH NHÌN LẠI SỨ VỤ

Trong đời sống thánh hiến, việc ra đi loan báo Tin Mừng không chỉ là một sứ vụ mà còn là hành trình giúp người tu sĩ khám phá và sống trọn vẹn căn tính của mình. Mỗi một chuyến đi, mỗi cuộc gặp gỡ là cơ hội để nhìn lại và suy ngẫm về ý nghĩa của sứ vụ được trao phó. Hành trình đến với Giáo xứ Xuân Sơn ngày hôm ấy thật sự ý nghĩa, đã để lại trong tôi những cảm nghiệm và dấu ấn khó quên. Đây là món quà quý giá mà tôi có được sau bảy tháng lãnh nhận hồng ân Tiên khấn, giúp tôi ý thức sâu hơn về sứ vụ của mình – sứ vụ của người nữ tu Mến Thánh Giá Vinh.

Hành trình trải nghiệm được bắt đầu sau thánh lễ sáng, với những tư trang đã được chuẩn bị sẵn sàng từ tối hôm trước, chị em lớp Học Viện I chúng tôi hớn hở và hối hả lên đường, cảm xúc của tôi lúc này thật khó diễn tả. Giây phút tuyệt vời đã đến khi chiếc xe dần chuyển bánh trong không gian tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương. Chiếc xe bon bon trên quảng đường dài gần 300km đã không khỏi làm chúng tôi mỏi mệt về thân xác, nhưng tinh thần thì ai ai cũng hăng hái và mong ngóng đến địa điểm dừng chân. Không gian lẫn thời gian cuối cùng cũng đưa chúng tôi đến với mảnh đất Xuân Sơn trong tiết trời giá lạnh và chúng đã chào đón chúng tôi bằng cơn mưa phùn của những ngày cuối năm Giáp Thìn. Mảnh đất chúng tôi đang đứng không phải màu mỡ, sầm uất và đông người qua lại như bao mảnh đất khác, nhưng thật hoang sơ và cằn cỗi. Những cơn mưa dường như cũng buồn hơn khi rơi xuống mảnh đất này. Tuy nhiên, niềm vui đã ánh lên trên khuôn mặt của chúng tôi và dĩ nhiên là không khí ảm đảm đã được xua tan khi chúng tôi được tiếp xúc với bà con nơi đây. Chính nụ cười rạng rỡ, sự thân thiện và có cái gì đó hạnh phúc tỏ lộ trên khuôn mặt của họ đã mang đến cho chúng tôi sự ấm áp lạ thường, và bất giác ngọn lửa nhiệt huyết trong tôi được bừng cháy. Chúng tôi đã được gặp gỡ không chỉ những anh chị em đạo gốc mà còn có người tân tòng, kẻ thì xa Chúa lâu năm nay trở lại, người thì đang chập chững tìm hiểu về Chúa. Phút giây làm quen, được lắng nghe những câu chuyện từ những con “người nghèo của Thiên Chúa” đã để lại trong chúng tôi nhiều cung bậc cảm xúc. Những giọt lệ hạnh phúc cứ thế mà tuôn trào trên khóe mắt mọi người. Dường như niềm vui và niềm hy vọng đang được bừng lên nơi mảnh đất có vẻ như lâu ngày chưa được chăm bón tưới tiêu. Và ánh sáng của bình minh đã phần nào chiếu rọi trong tâm hồn của con người nơi đây

Niềm vui nào rồi cũng phải kết thúc, cuộc gặp gỡ nào đến lúc cũng phải chia ly. Chúng tôi chia tay bà con lên đường trở về, tiếp tục mang theo niềm vui và hy vọng. Niềm vui và niềm hy vọng ấy đã được thắp lên từ những nụ cười, những cái bắt tay và sự chạnh lòng trước những phận người với cuộc sống mong manh. “Trở về”, tôi thầm tạ ơn Chúa vì tôi đã được sinh ra và lớn lên trong một môi trường khá an toàn và thuận lợi. Điều đó cũng nhắc nhở tôi dám cho đi những gì mình có và sẵn sàng lên đường thi hành sứ vụ trong tương lai. Tôi cũng ý thức rằng, để làm được điều đó, tôi phải mặc vào mình chính Đức Kitô, và nỗ lực làm cho Ngài hiện diện bằng đời sống chứng tá của mình. Đó là sứ vụ cốt lõi của tôi – Người nữ tu Mến Thánh Giá Vinh.

Têrêxa Hà Thiên Ân

Có thể bạn quan tâm