
CUỘC LINH THAO GIỮA BÙN LẦY…
Trong những ngày dải đất miền Trung đang oằn mình giữa bùn lầy và tang thương, tôi được gọi tên trong Thánh Ý nhiệm mầu để lên đường. Chuyến đi không chỉ là trải nghiệm, mà còn là một cuộc linh thao sâu thẳm, nơi từng bước chân lấm bùn trở thành lời cầu nguyện, từng giọt nước mắt hóa thành bài học về lòng thương xót. Tôi biết mình không đi một mình, bởi tình yêu Chúa đã dẫn dắt và đặt tôi giữa những phận người đang cần một hơi ấm sẻ chia.
Bốn ngày ngược dòng lũ về với Qui Nhơn và Phú Yên, tôi mang đi một chút hơi ấm nhỏ bé nhưng nhận về cả đại dương đau thương. Tôi nhận ra rằng hồng ân Thiên Chúa không chỉ rực rỡ trong ánh sáng huy hoàng, mà còn “nhập thể” một lần nữa trong những hình hài rách nát. Khi đứng trước những ngôi nhà đổ nát ở Đồng Tre, hay nhìn ánh mắt thất thần của người mẹ mất con tại Hội Tín, trái tim tôi như bị bẻ vụn. Nhưng chính trong khoảnh khắc tan nát ấy, tôi mới thấu hiểu ý nghĩa của Bí tích Thánh Thể trong đời sống người Kitô hữu: Chúa Kitô đã chịu bẻ ra để nuôi sống nhân loại, và tôi cũng phải để cho nỗi đau của anh em bẻ nát sự ích kỷ của mình, hầu trở thành tấm bánh bẻ ra cho đời.
Mỗi vết thương tôi chạm tới trên đôi tay run rẩy của bà cụ ở Thanh Quang hay đôi chân trần của em bé ở Suối Ré đều là một kênh dẫn ân sủng, giúp tôi gột rửa đi những ảo tưởng về một đời tu êm đềm, xa rời thực tế. Hành trình này không còn là chuyến thực tế lấy kinh nghiệm, mà đã hóa thành một cuộc linh thao giữa bùn lầy.
Chúa đã dùng người nghèo để dạy tôi bài học về sự phó thác. Làm sao người dân Cồn Chim có thể bình thản nói về mất mát đến thế? Làm sao một người vợ mất chồng ở Hội Tín lại có thể tuyên xưng đức tin mạnh mẽ giữa cảnh tang thương? Tôi hiểu mình được đặc ân khi chứng kiến những “vị thánh sống” giữa đời thường. Họ không mặc áo dòng, không đọc kinh trầm bổng, nhưng cuộc đời họ là một bài ca ngợi khen Chúa giữa Thập Giá.
Hồng ân tôi nhận được chính là sự hoán cải nội tâm. Tôi thấy mình nhỏ bé trước đức tin của họ, nghèo nàn trước sự quảng đại của họ. Hóa ra, tôi đi để “cứu trợ” nhưng thực chất chính tôi lại là người được họ chữa lành.
Sau tất cả, khi những con đường sạt lở đã lùi xa sau khung kính xe, hình ảnh những phận người lả đi vẫn bám riết lấy tâm trí tôi như một nỗi khắc khoải khôn nguôi. Đứng trước chiếc tủ đầy ắp quần áo, tôi chợt nhận ra rằng chiếc áo tôi không mặc chính là tài sản bị đánh cắp từ người nghèo. Lời Thánh Basiliô Cả vang vọng trong lòng: “Chiếc áo treo trong tủ mà bạn không dùng tới, nó thuộc về kẻ đang trần truồng. Đôi giày đang bám bụi trong góc nhà bạn, nó vốn thuộc về người đang chân đất.”
Tôi nghe lòng mình thổn thức rằng, ngoài kia Chúa vẫn đang chịu đóng đinh mỗi ngày. Hồng ân lớn nhất tôi mang về sau bốn ngày không phải là niềm vui vì đã trao đi bao nhiêu phần quà, mà là tiếng vọng ray rứt về “nợ công bằng”. Những món quà trao đi không phải là quà tặng, mà là sự hoàn trả những gì vốn thuộc về bà con, những thứ mà bấy lâu nay tôi đã vô tình giữ hộ trong sự dư thừa ích kỷ.
Chiếc áo len ấm áp tôi cất kỹ bấy lâu thực chất là hơi ấm bị tước đoạt của bà cụ run rẩy ở Thanh Quang. Số tiền tôi từng hoang phí cho những thứ phù phiếm chính là viên thuốc cứu mạng của người mẹ khổ đau ở Suối Ré, là chén cơm duy trì sự sống cho những đứa trẻ nơi ốc đảo Cồn Chim. Mỗi gói quà trao đi không chỉ là vật chất, mà còn là một lần tôi dám mở toang cánh cửa tâm hồn, dọn dẹp sự vô cảm để trả lại quyền được sống, quyền được sưởi ấm cho anh chị em mình.
Tôi hiểu rằng hành trình tu trì của mình từ nay phải gắn liền với đôi tay lấm bùn, với đôi chân không ngại những cung đường sạt lở. Mỗi khi tôi sống tiết độ, mỗi khi khước từ một nhu cầu cá nhân, là một lần tôi thực hiện lời hứa trả nợ cho bà con nơi đây.
Tạ ơn Chúa đã dùng tôi như một nhịp cầu nhỏ bé, để qua đôi tay và tấm lòng, Ngài gửi trao hơi ấm bình an cho những phận người đang run rẩy giữa dòng nước lũ. Tôi xin tri ân Mẹ Hội dòng, Chị Đặc trách, quý Chị Giáo cùng quý ân nhân đã cho tôi cơ hội được đến “vùng ngoại biên”. Nhờ hồng ân ấy, tôi đã được trực tiếp thấy, trực tiếp chạm và trực tiếp học bài học về lòng thương xót nơi những mảnh đời kiệt quệ.
Tôi không thể nào quên sự đón tiếp nồng hậu của Cha Giuse Võ Tá Hoàng, người đã mở rộng cửa đón đoàn và tận tụy hướng dẫn chị em vượt qua những cung đường sạt lở hiểm trở. Cùng với đó là sự hiện diện và đồng hành nhiệt tâm của Cha Phanxicô Assisi Lê Quang Thạch và hai Sơ Dòng Mến Thánh Giá Qui Nhơn.
Khi hành trình khép lại, những cung đường sạt lở đã lùi xa nhưng hình ảnh những phận đời khốn khó vẫn còn in hằn trong tâm trí tôi như một lời nhắc nhở không nguôi. “Tôi hiểu rằng, được chọn đi cứu trợ là một hồng ân; nhưng chính khi gặp gỡ và phục vụ người nghèo, tôi được đón nhận ân sủng lớn lao nhất, vì nơi họ tôi gặp được chính Đức Kitô.” Từ nay, đời tu của tôi không thể tách rời khỏi đôi tay lấm bùn và trái tim biết phó thác. Bởi chỉ khi dám buông bỏ, dám để nỗi đau của anh chị em thấm vào từng nhịp tim hơi thở, tôi mới thực sự chạm đến dung mạo của Thiên Chúa – Đấng vẫn đang hiện diện giữa bùn lầy, trong từng vết thương của nhân loại.



Thanh Tuyển viện

Có thể bạn quan tâm
Cuộc Linh Thao giữa bùn lầy…
Th12
Mẫu Chầu Thánh Thể Cầu Nguyện Cho Hòa Bình Thế Giới Tháng 01/2026
Th12
Sứ Điệp Giáng Sinh Và Phép Lành Urbi Et Orbi Năm 2025: Con..
Th12
Giáng Sinh 2025 – Giữ trọn khoảnh khắc
Th12
Điểm hẹn Yêu Thương nơi mảnh đất thấm đượm Tình Chúa – Tình..
Th12
Âm sắc Giáng Sinh của người Khiếm Thính
Th12
Giáng Sinh – Hành trình tự hạ của Tình Yêu
Th12
Cộng Đoàn Mến Thánh Giá Quý Hòa: Lan Tỏa Hơi Ấm Giáng Sinh
Th12
Lời Dẫn Lễ và Lời Nguyện Tín Hữu các Thánh Lễ Giáng Sinh..
Th12
Chúa Sinh Ra Trong Từng Khoảnh Khắc Đời Ta
Th12
Mùa Noel Đó
Th12
Giấc Mơ Mùa Vọng (Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật IV Mùa Vọng..
Th12
Giáng Sinh Yêu Thương 7 – Niềm vui hội ngộ cùng những “Vị..
Th12
Sứ Điệp Đức Thánh Cha Cho Ngày Hòa Bình Thế Giới Năm 2026:..
Th12
Tôi Vẫn Tiếp Tục Hy Vọng
Th12
Mầu Nhiệm Nhập Thể: Tình Yêu Là Định Luật Xóa Bỏ Khoảng Cách
Th12
Đọc Lại Tông Thư “Dấu Chỉ Tuyệt Vời” Của Đức Thánh Cha Phanxicô..
Th12
Hạt Giống Tin Mừng Giữa Mảnh Đất Cằn Cỗi Của Xung Đột
Th12
Tìm gì … ngày Tĩnh Tâm?
Th12
Tôn Trọng Phẩm Giá Con Người Và Đạo Đức Truyền Thông – Diễn..
Th12